Thứ Hai, 23 tháng 1, 2017

Sáng 27 Tết Kỷ Tỵ 1989, chợ Cờ - chợ trung tâm của xã Ngọc Kỳ (Tứ Kỳ)

Sáng 27 Tết Kỷ Tỵ 1989, chợ Cờ - chợ trung tâm của xã Ngọc Kỳ (Tứ Kỳ) xuất hiện một trò chơi mang tên “Xổ số bán hàng”.
Đã gần 3 thập kỷ trôi qua nó vẫn tồn tại và trở thành một món ăn tinh thần giúp người dân nơi đây thêm phấn khởi mỗi độ xuân về.
Duy nhất một lần trong năm
Quê hương Ngọc Kỳ đang từng ngày thay da, đổi thịt với những con đường được trải nhựa, bê tông rộng thênh thang, những ngôi nhà cao tầng to đẹp mọc lên san sát. Duy chỉ có chợ Cờ là vẫn giữ được những nét mộc mạc, đơn sơ. Chợ nằm cách đường trục xã khoảng 50 m, có khu bán hàng ngoài trời và vài dãy lán lợp ngói để tiểu thương ngồi bán hàng mỗi khi có nắng mưa. Gần cổng chợ là quán hàng tạp hóa của gia đình ông Đào Huy Bích - tác giả của trò chơi “Xổ số bán hàng”. Ông Bích năm nay vừa tròn 60 tuổi, sức khỏe có vẻ yếu nhưng khi nhắc về trò chơi mà mình đã nghĩ ra cách đây gần 30 năm, ông hoạt bát hẳn lên.

Xem thêm:  bảo hành tủ lạnh hitachi hà nội , bảo hành tủ lạnh hitachi, sửa tủ lạnh samsung

Những ngày này, các chuyến xe chở hoa đào


Ông Bích mở quầy bán hàng tạp hóa ở chợ Cờ từ năm 1987. Ngày đó cuộc sống của các gia đình còn nhiều khó khăn nên hàng hóa bán rất chậm. Ngay cả phiên chợ Tết (họp sáng 27 tháng chạp hằng năm) dù có đông người mà lượng hàng hóa bán ra cũng chỉ khá hơn ngày thường đôi chút. Ông Bích tự nhủ phải tìm cách để gây sự chú ý thì nhiều người mới đến mua hàng. Ông đã nghĩ ra trò “Xổ số bán hàng”. Một chiếc vành xe đạp được gắn với một trụ quay, sau đó bọc kín giấy màu vào vành xe, chia thành 15 ô nhỏ. Giữa mỗi ô lại dán giấy màu hình hoa văn có viết số theo thứ tự từ 1 đến 15. Ở giữa vành xe gắn một mũi tên hình tên lửa… Nhìn chung, “Xổ số chợ Cờ” khá giống với trò chơi “Chiếc nón kỳ diệu” trên truyền hình.

Sáng sớm 27 Tết, vợ chồng ông Bích mang bàn quay, loa máy, hàng hóa, vé số và các vật dụng liên quan ra chợ Cờ. Mọi người ai cũng tò mò, không hiểu nhà ông Bích định làm gì. Có người còn cười nhạo rằng ông này “có vấn đề”. Khi nghe tiếng ông Bích vang lên trong chiếc loa thùng: “Đây là vòng quay vui chơi giải trí mừng xuân. Chỉ có 200 đồng một vé. Mọi người hãy cùng nhau ra vui chơi và mang quà về ăn Tết” thì nhiều người bắt đầu đổ xô tới vây quanh quán hàng nhà ông. Cả khu chợ bỗng náo nhiệt, vui nhộn hơn hẳn. Sau khi phổ biến luật chơi cho mọi người, ông Bích bắt đầu tổ chức vòng quay đầu tiên. “Tôi vẫn nhớ như in vòng quay đầu tiên ấy. Mọi người từ già tới trẻ, đàn ông cho đến phụ nữ ai cũng không rời mắt khỏi bàn quay", ông Bích nhớ lại. Khi mũi tên từ từ dừng lại, mọi người hồi hộp chờ đợi xem mình có may mắn trúng thưởng không. Trúng rồi, trúng rồi, trúng rồi - một cụ gần 70 tuổi trúng giải cười tươi, những người xung quanh hò reo chúc mừng cụ. Cứ thế các vòng quay lần lượt diễn ra trong không khí vui nhộn những ngày áp Tết.

Mục đích của ông Bích khi nghĩ ra trò chơi này là muốn việc bán hàng của gia đình diễn ra nhanh hơn, vừa tạo khí thế vui tươi trong phiên chợ Tết truyền thống của quê hương, không tính toán thu lời cao. Mỗi vòng quay ông Bích thu được 3.000 đồng từ việc bán vé. Nhưng giải thưởng dành cho người thắng cuộc (là một gói quà) đã có trị giá khoảng 2.600 đồng, gồm: 1 gói mứt, 1 gói chè Xuân Mai, 1 gói kẹo lạc, 1 bao thuốc lá Sông Cầu. Kèm theo đó là 2 giải phụ dành cho những người có vé nằm sát cạnh giải nhất (gọi là áp mạn), mỗi giải một gói chè. Ông Bích bảo: “Mua vui là chính chứ lãi lời gì đâu. Mỗi vòng quay nhà tôi cũng chỉ thu được phần lãi suất như bán lẻ mà thôi”.

“Xổ số bán hàng” được ông Bích duy trì tổ chức đều đặn vào ngày 27 Tết hằng năm. Trò chơi chỉ có duy nhất một lần trong năm nên luôn tạo sự háo hức cho nhiều người dân địa phương khi đi chợ sắm Tết. Năm 2000, do sức khỏe yếu, hơn nữa gia đình cũng mua được miếng đất ngoài cổng chợ để mở cửa hàng tạp hóa nên ông Bích đã thôi không tổ chức “Xổ số bán hàng”.

Giữ gìn nét Tết quê
Không còn “Xổ số bán hàng”, không khí phiên chợ Tết ở Ngọc Kỳ như kém hẳn. Anh Nguyễn Văn Viên ở thôn Kim Đôi chia sẻ: “Trò chơi này tạo không khí vui vẻ, hồ hởi, giúp người dân quê tôi quên đi những lo toan, vất vả thường nhật để cùng nhau vui Tết, đón xuân. Ông Bích thôi không tổ chức nữa chúng tôi cũng có phần cảm thấy tiếc”.
Những năm sau đó, trò chơi “Xổ số bán hàng” của ông Bích chỉ được gợi lại qua những câu chuyện giữa người dân địa phương với nhau mỗi độ Tết đến. Tưởng như trò chơi thú vị này sẽ bị rơi vào quên lãng, thì mấy năm sau nó đã bất ngờ được “hồi sinh”. Năm 2006, vợ chồng ông Nguyễn Văn Ninh và bà Nguyễn Thị Luyến ở thôn Tứ Kỳ Thượng đã khôi phục lại “Xổ số bán hàng” trong niềm vui của nhiều người. Vẫn những dụng cụ và cách thức tổ chức như trên, nhưng số thứ tự ghi trên vòng quay may mắn và ở mỗi tờ vé được thay bằng các địa danh nổi tiếng của nước ta như: Vịnh Hạ Long, Đà Lạt, Vũng Tàu, Sầm Sơn... Theo từng năm, giá vé của trò chơi “Xổ số bán hàng” cũng thay đổi lên mức 2.000, 3.000 và 5.000 đồng. Tất nhiên, giá trị giải thưởng dành cho người may mắn cũng tăng lên 80.000 đồng, đó là gói quà gồm 1 lon bia, 1 hộp mứt, 1 chai rượu, 1 gói thuốc lá và 1 gói bánh, chưa kể 2 giải phụ. Trò chơi này giúp gia đình ông Ninh bán hết bay hàng hóa chỉ t

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét