Cheo leo vách núi: Mới hơn 6 giờ sáng, khi mặt trời vẫn chưa ló khỏi dãy Áng Bát, anh Nguyễn Văn Hưng cùng anh em trong tổ khoan nổ mìn của Công ty CP Khai thác, chế biến khoáng sản Hải Dương đã tất bật cho một ngày làm việc mới. "Mấy hôm nay trời nắng, chúng tôi phải bắt đầu ca làm việc buổi sáng sớm hơn, ca buổi chiều muộn hơn bình thường để tránh nóng", anh Hưng giải thích.
Xem thêm: bảo hành tủ lạnh hitachi tại hà nội , sửa chữa tủ lanh hitachi,bao hanh tu lanh hitachi
Hội Cựu chiến binh (CCB) huyện Nam Sách tổ chức Đại hội
Đường lên đỉnh núi khá xa. Từ khu nhà điều hành, các anh phải đi qua bãi chế biến đá, leo lên một con dốc nhỏ vào trong áng rồi theo con đường mòn nhỏ chạy luồn qua những căn nhà, những vườn cây ăn quả bỏ hoang mới lên tới đỉnh núi. Mới đi được nửa quãng đường, anh Nguyễn Văn Tuân, Trưởng Phòng Kỹ thuật an toàn và môi trường của công ty yêu cầu tôi dừng lại vì quy định không cho người chưa học qua lớp an toàn vào khu vực cấm. Vật nài mãi cũng không được, tôi đành ngậm ngùi xuống núi quan sát anh em làm việc qua dụng cụ chuyên dùng của cán bộ giám sát. Dù ngoài dự kiến nhưng tôi hiểu anh em muốn giữ an toàn cho tôi vì đoạn đường lên đỉnh núi thường xuyên có đá rơi do rung chấn, có thể gây nguy hiểm cho người không có chuyên môn, không được đào tạo bài bản.
Vừa xuống đến chân núi, tôi đã nghe những tiếng lục cục vang lên không ngớt. Trên vách đá cheo leo, những công nhân khoan nổ mìn tay cầm xà beng đang cậy, gỡ đá om, đá dập sau ca nổ mìn trước. Sau mỗi nhát xà beng, từng viên đá lớn lăn lông lốc từ trên cao xuống. "Muốn khoan, nổ mìn an toàn, trước hết công nhân phải tiến hành cậy, gỡ đá om, đá dập sau ca nổ mìn trước. Chỉ khi bề mặt vách núi được dọn sạch sẽ, người thợ khoan nổ mìn mới có thể tiến hành công việc. Đây là yêu cầu bắt buộc trong mỗi ca làm việc", anh Tuân giải thích.
Đá xám, quần áo bảo hộ lao động của công nhân cũng màu xám nên các anh như lẫn vào vách đá. Mặc dù đã có ống nhòm chuyên dụng nhưng phải rất cố gắng tôi mới có thể quan sát được công việc của người thợ đá ở khoảng cách hơn 100 mét. Ngọn Áng Bát đã mòn vẹt, bờ dốc thẳng đứng. Trên vách đá, những người thợ treo mình trên những sợi dây an toàn được buộc chặt vào cột sắt cắm sâu vào vách núi phía trên. Đôi chân thoăn thoắt di chuyển. Đôi bàn tay hoạt động liên tục. Từng tảng đá lớn nhỏ được xả ra, rơi ầm ầm xuống chân núi.
Hơn 20 năm trong nghề là chừng đó thời gian anh Nguyễn Văn Hưng làm thợ khoan nổ mìn. Tranh thủ giờ giải lao, lau vội mồ hôi bám đầy bụi đá, anh Hưng tâm sự: "Thợ khoan nổ mìn được xếp vào nhóm công việc nặng nhọc nhất của công ty. Không phải ai cũng có thể làm được việc này vì nó đòi hỏi người công nhân phải có sức khỏe, sự kiên trì, tính tuân thủ kỷ luật lao động rất cao". Quả thực, nếu không có sức khỏe tốt, người thợ không thể treo mình trên vách đá cao vài chục mét suốt mấy giờ đồng hồ trong cái nóng như nung của ngày hè. Nóng từ trên trời hắt xuống cộng với hơi nóng từ vách đá bốc ra khiến người thợ như đứng trên lò than, quần áo luôn ướt đẫm mồ hôi. Mắt ai cũng cay xè vì bụi đá.
"Đứng trên vách đá cao vài chục mét, vừa phải giữ thăng bằng, vừa sử dụng chiếc búa khoan nặng gần 20 kg là công việc không hề dễ dàng đối với người sức yếu. Người thợ phải thực sự khéo léo, cẩn trọng trong từng bước đi, từng mũi khoan. Mỗi ca làm việc, một người thợ phải khoan từ 4 - 5 lỗ, mỗi lỗ sâu khoảng 4,5 mét vào vách đá. Vì thế, sau khi xuống núi, đôi bàn tay mỏi nhừ, rã rời như không còn cảm giác!", anh Hoàng Hữu Chiêm, người cũng đã có 8 năm làm thợ khoan nổ mìn đứng bên cạnh góp chuyện.
"Chúng tôi không thể lơ là, chủ quan được vì chỉ cần sơ suất là có thể mất mạng bất cứ lúc nào."Anh NGUYỄN VĂN HƯNG, thợ khoan nổ mìn có hơn 20 năm trong nghề
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét